Bạn đang trên đà thăng tiến trong công việc hay chỉ đang dậm chân tại chỗ với công việc hiện tại? Dù là ở cấp bậc nào đi nữa, ắt hẳn bạn cũng đang muốn khởi nghiệp để bắt đầu những đam mê đã ao ước lâu nay. Khi quyết định tự khởi nghiệp, thất bại là điều luôn thường trực nhưng nhờ đó bạn sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời như cô bạn trong câu chuyện sau.
Tiến lên phía trước là điều tuyệt nhất nếu đang khủng hoảng
Tôi từng tham gia cuộc thi kế hoạch kinh doanh với một nhóm sinh viên đại học và giải thưởng là 10 ngàn USD, tôi trả 500 USD từ tiền thưởng cho mỗi một người tham gia vào đội để tôi có đủ điều kiện tham dự cuộc thi, tôi chịu trách nhiệm lên kế hoạch kinh doanh và lao vào làm ngay lập tức. Số tiền giải thưởng tôi nhận được đủ để mua một vé máy bay và chi phí ăn ở tại Mỹ.
Tôi đã gặp nhiều người và Matt – người cố vấn đã giúp tôi rất nhiều khi tôi còn dưới trướng của ông. Nhưng rồi ông đã phải nhập viện vì căn bệnh hiểm nghèo, phải ngừng mọi hoạt động tại công ty và để tôi thay thế ông với sự hỗ trợ của hai nhà đồng sáng lập. Tôi đã được Y Combinator – một vườn ươm startup nhận và tiến tới thung lũng Silicon để được họ giúp đỡ trong 5 tháng.
Chúng tôi xây dựng lại dự án 99dresses – ứng dụng chia sẻ tài liệu, thời trang… và ra nó mắt tại Mỹ, ngày càng có thêm nhiều động lực phát triển dự án hơn khi tôi thành công trong việc ký bản hợp đồng trị giá 1,2 triệu USD với nhà đầu tư. Thành thật mà nói, họ đã đánh giá quá cao chúng tôi. Nhưng quan trọng là đứa con tinh thần 99dresses đã được hồi sinh!
Vấn đề ở chỗ, cuộc đời luôn ẩn chứa bất ngờ…
Vận đen không tưởng
Sau đó, một biến cố xảy ra. Tôi phải bay về Úc để nhận visa lao động vừa lúc văn kiện tài chính được kí, những ngày sau đó, hai nhà đồng sáng lập quyết định rút lui mà chẳng kịp nói nhau đôi lời.
1,2 triệu USD chưa được chuyển khoản nhưng dù cho có số tiền đó đi chăng nữa thì tôi vẫn cảm thấy không thoái mái khi mất đi chiến hữu. Tôi sẽ chẳng khác gì đồ ngốc, ngớ ngẩn khi thông báo với nhà thầu rằng các chiến hữu đã xa dời tôi ngay sau khi tôi cầm tiền đầu tư của họ. Nghiêm trọng hơn nữa, tôi còn không có một ý niệm gì về chuyện đã xảy ra. Hoàn toàn mơ hồ và trống rỗng!
Tôi đến văn phòng của Matt, ông niềm nở rót vodka rồi động viên tôi vẫn sẽ ổn ngay cả khi thiếu bạn đồng hành. Hầu hết những bài học của Matt rất khó hiểu nhưng lần này ông ấy đã đúng.
Ngày kế tiếp, tôi gọi điện cho một nhà thầu đã quyết định rút lui, họ từ chối, tiếp đà đen đủi, cứ mỗi ngày lại có thêm nhà thầu ngừng hợp tác. Mọi thứ tôi miệt mài phát triển giờ tan thành mây khói. Tôi được quyền lựa chọn từ bỏ dự án, thay vì đồng ý mức đầu tư 1 triệu USD để lên top. Nhưng tôi nhận ra mình đã sai và những nhà đồng sáng lập khác sẽ không làm vậy nếu ở vị trí của tôi.
Tôi chấp nhận ở lại Úc đơn phương độc mã thực hiện một dự án lớn mà không có công nghệ lẫn đồng đội hay sản phẩm, tôi cũng không có visa Mỹ và chỉ có chút tiền nhận được từ vườn ươm Y Combinator.
Tôi nhớ lại câu chuyện giữa tôi và chị gái sau khi tản bộ. Lúc đó, chị ngồi trong công viên nhìn ra cảng Sydney vào ban đêm và cho tôi nghe bài “Shake it out” của Florence và the Machine. Chị tin tôi sẽ vượt qua mọi chuyện sớm và nên làm những điều mình thích. Tôi không dám chắc mình có thể trở thành những gì mà chị tin tưởng hay không nhưng dù gì thì vẫn phải tiếp tục nỗ lực. Thế rồi, màn song ca trên đã trở thành bài hát truyền cảm hứng tôi thường nghe khi gặp khó khăn, vì nó nhắc nhở tôi có thể vượt qua được mọi thứ nếu biết cố gắng.
Tôi khởi đầu lại chứ không thất bại lại.
Làm lại từ đầu
Có 5 nhà thầu đã đầu tư vào dự án của tôi. Họ tin tôi ngay cả khi tôi đang hoài nghi chính mình, nhưng tôi không thể để họ biết điều đó, thiếu tự tin là lỗi cơ bản của mọi doanh nhân. Luôn tự tin, luôn mỉm cười, luôn tích cực là sẽ bán hàng ra đơn.
Tôi nhớ một nhà thầu đã gửi mail và nói rằng: “Chuyện quái gì vậy? Hãy cầm tiền và thực thi đi.” Sau vụ này, có người nói tôi đã khiến ông ta mất niềm tin vào phụ nữ.
Ý chí của tôi giảm sút một nửa, nhưng thật may khi tôi đã không để nó sụp đổ hoàn toàn.
Tôi chi 595 ngàn USD để bắt đầu tìm kiếm người cộng sự mới. Vấn đề là tôi không tin ai cả, không thể tin ai sau câu chuyện về những nhà đồng sáng lập ngày trước.
Nhưng tôi đã được gặp Marcin, người từ bỏ IT và chọn công việc trong một văn phòng mà chúng tôi gọi là “hang động” vì nó rẻ tiền và dơ bẩn, không có ánh sáng mặt trời. Tôi nhớ ngày đầu tiên anh ta vào làm với cuộc trò chuyện ngắn ngủi qua chiếc ghế mục nát của tôi chắn giữa. Ngày hôm sau, anh ta mang ghế mới của mình vào. Thành thực mà nói, tôi cảm thấy ghen tị.
Chúng tôi xây dựng lại 99dresses thêm lần nữa và cho ra mắt ở thị trường Mỹ nhưng khó khăn ở chỗ là chúng tôi hoàn toàn không có đại diện ở nơi này và phải bán một số cổ phiếu, phát triển thị trường ở những châu lục khác.
Động lực lại thụt lùi. Thị trường có nhiều chuyển biến, đối thủ cạnh tranh nhiều hơn và sản phẩm chúng tôi xây dựng không cung cấp đủ chất lượng mà thị trường cần.
Trên thực tế, chúng tôi đang xây dựng một thị trường hai chiều, vậy là đủ hiểu khó khăn sao rồi đấy. Thị trường Mỹ rất rộng lớn, sức cạnh tranh khốc liệt và khó thành công hơn ở Úc. Chúng tôi cảm thấy nản lòng vì thiếu tính đột phá và sản phẩm tôi hứa hẹn với nhà đầu tư đã không khả thi.
Sẽ không thất bại nữa, một bước ngoặt tới.
Bước ngoặt lớn
Tôi đặt một chuyến tới Mỹ và trò chuyện với những phụ nữ là những khách hàng tiềm năng. Tôi phỏng vấn nhiều người và hiểu ra tại sao sản phẩm của mình không thành công trên đất Mỹ.
Tôi đã gọi điện cho nhóm của mình Úc, tôi thẳng thắn cho rằng cần vứt bỏ mọi thứ và tiếp cận vấn đề từ một khía cạnh khác. Tôi trình bày ý tưởng mới đúc kết sau cuộc phỏng vấn với các cô gái. Nhóm nghiên cứu chưa hiểu lắm còn tôi thì gặp khó khăn trong việc trao đổi với các thành viên. Tôi gần như đã bắt chuyến máy bay sớm nhất để về nhà vì tôi cảm thấy sắp có cuộc chiến nổ ra bởi chúng tôi vừa ném tất cả mọi thứ sau nhiều tháng làm việc chăm chỉ. Thời điểm này không phải là lúc thích hợp cho công cuộc làm lãnh đạo của tôi.
Dù vậy, đội của tôi vẫn tập hợp lại. Chúng tôi bỏ qua các dự án trên website và tập trung hoàn toàn vào mảng di động. Chúng tôi chạy thử mẫu giao diện web di động thử nghiệm với người dùng khoảng một tuần và phát triển lại dựa trên phiên bản đó trước khi cho ra phiên bản tạm ổn.
Sau đó là ứng dụng thử nghiệm. Chúng tôi đã gửi mail cho hàng nghìn bloggers, vài người đã từ bỏ dự án trước đó và vô số khách hàng tiềm năng. Các mặt hàng bắt đầu được giao dịch, các cô nàng bắt đầu trả tiền. Ý tưởng này đã thành công!