Tận dụng tất cả
Anh nhận thấy, ở quê Thạnh Trị rất khó trồng các loại cây ăn trái, vì đất nhiễm phèn nặng. Người dân chủ yếu trồng tràm, mía, lúa nhưng năng suất không cao. Chưa kể, nông dân luôn sống trong cảnh được mùa mất giá, đỉnh điểm là năm 2014 mía rớt giá thê thảm, khiến người trồng thua lỗ nặng, mà gia đình anh là một điển hình. “Trong đầu tôi luôn suy nghĩ phải tìm cái gì đó đột phá thì may ra mới phát triển được, ít nhất là giúp gia đình mình thoát nghèo”, anh Phong kể.
Cuối năm 2014, anh Phong khăn gói lên Đắk Lắk học hỏi kỹ thuật trồng tiêu từ một người quen. Sau đó, anh mua 200 gốc mang về trồng thử và cây tiêu phát triển tốt. Ban đầu, anh cắm trụ xi măng cho tiêu leo, nhưng chi phí cao nên 150 gốc sau anh chuyển sang cho tiêu leo trên cây tràm, giống như cách mà nông dân ở Kiên Giang và Hậu Giang đã làm. Anh lý giải: “Làm cách này vừa tiết kiệm chi phí đầu tư, vừa che phủ vườn tiêu nên giảm công tưới nước rất nhiều. Đồng thời, sau vài ba năm mình thu hoạch cây tràm để tăng thêm lợi nhuận”.
Anh tận dụng nguồn phân bò ở địa phương đem về ủ để bón cho tiêu. Xã Lâm Tân có gần nghìn con trâu, bò; hằng năm, thải ra môi trường mấy chục tấn phân chưa qua xử lí gây mùi hôi và ô nhiễm. “Mình tận dụng nguồn phân bò góp phần giảm ô nhiễm môi trường, tăng thu nhập cho các hộ nuôi bò mà cây tiêu lại có nguồn phân hữu cơ”, anh Phong nói. Anh sử dụng chế phẩm Trichoderma ủ cho phân rồi bón vào gốc tiêu. Cỏ mọc quanh gốc tiêu anh tận dụng để làm thức ăn cho bò, còn dưới ao nuôi cá để tăng thêm thu nhập. “Ở đây, tôi làm mô hình khép kín, tận dụng tất cả để lấy ngắn nuôi dài”, anh nói.
Quy trình khép kín
Thời gian đầu, anh trực tiếp mang tiêu đến các chợ huyện: Thạnh Trị, Nhu Gia, Mỹ Tú... (Sóc Trăng) chào hàng. Anh cho biết: “Ban đầu chưa ai biết sản phẩm của mình nên phải gõ cửa từng tiểu thương ở các chợ với giá mềm hơn người khác, đồng thời muốn đứng vững được, đòi hỏi sản phẩm phải chất lượng”.
Với phương châm “chậm mà chắc” và chất lượng sản phẩm ưu tiên hàng đầu, anh Phong đầu tư chuẩn từ nguyên liệu. Đó là không sử dụng bất kỳ thuốc bảo vệ thực vật hay hóa chất nào, chỉ dùng phân hữu cơ. Anh đã mua gần chục con bò về nuôi. Ngoài thu gom ở địa phương, anh tận dụng phân bò nhà để bón cho tiêu. Đồng thời, nghiên cứu kỹ thuật chăm sóc mới để thu hoạch tiêu quanh năm, đảm bảo giữ được giá ổn định và xây dựng sân phơi an toàn. Điều anh Phong hướng đến là tiến tới ứng dụng công nghệ theo quy trình khép kín, an toàn từ nguyên liệu đầu vào đến thành phẩm.
Nhớ lại những khó khăn ban đầu, anh Phong kể, đợt hạn mặn cuối năm 2015, đầu năm 2016 khi tiêu đang phát triển tốt thì xâm nhập mặn làm cho 1.400 gốc chết. Còn lại vài trăm gốc, anh kiên trì chăm sóc và phát triển đến giờ. Hiện nay, anh đã mở rộng lên 2,5ha với 3.500 gốc tiêu, trong đó, có trên 2.000 gốc đang cho trái. Năm 2019, sản lượng đạt 3 tấn tiêu khô với doanh thu 420 triệu đồng, trừ chi phí còn lãi 174 triệu đồng. Thời gian tới, anh sẽ mở rộng diện tích, đồng thời, hỗ trợ bà con, đặc biệt là thanh niên về kỹ thuật và giống.
“Anh Nguyễn Vũ Phong là tấm gương vượt khó làm giàu trên mảnh đất quê hương. Là một thanh niên chí thú làm ăn, dám nghĩ, dám làm để vươn lên trong cuộc sống, anh Phong không chỉ làm giàu cho bản thân mà luôn nhiệt tình trong phong trào, giúp đỡ thanh niên ở địa phương”.
Anh Đặng Tấn Giang, Phó Bí thư Tỉnh Đoàn Sóc Trăng